Vườn Thơ Xuân
Vô Tình (Houston – Xuân Quý Mùi 2003)
Mừng Xuân Khai Bút Hoa
Tặng các Quần hùng Hảo hớn
Ta đón mừng Xuân – khai bút hoa
Chiêu thơ ta phóng giống chiêu xà
Chấm bên đầu chữ – Mai vàng nở
Phết nhẹ sau vần – Tuyết trắng sa
Hảo hớn giang hồ chưa dám nhận
Quần hùng thử sức – đã kinh qua
Đầu năm ta chúc toàn Môn Phái
Chánh nghĩa ta phù diệt Quỹ Ma
Chánh nghĩa ta phù – diệt Quỹ Ma
Chung xây bồi đắp – giải sơn hà
Áo cơm no ấm toàn dân chúng
Chế độ công bằng hướng vị tha
Dân chủ Tự do – cần phát triển
An sinh luật pháp phải dung hòa
Đón Xuân – Ta viết câu hoài niệm
Giòng giống Tiên Rồng – hết xáo da
QUẢNG NAM
Quê ta địa thế uy linh
U minh rừng núi nay thành Quảng Nam
Ảnh hình di tích cổ Chàm
Nhớ xưa tiên tổ mở mang cõi bờ
Giang sơn gìn giữ bồi tô
Nghìn năm văn hóa cơ đồ tổ tiên
Anh em con cháu ba miền
Muôn đời đoàn kết tiến lên kiêu hùng
ĐÀ NẴNG
Đì đùng pháo nổ ngoài sân
À ra Tết đến – mùa Xuân lại về
N ăm nay lần nữa xa quê
Ẵ m bồng các cháu – vỗ về cháu ngoan
Nhớ mình giòng giống da vàng
Giang sơn gấm vóc vẽ vang muôn đời
Vườn Thơ Xứ Quảng
Chúc mừng thi hữu viếng vườn thơ
Thưởng thức muôn hoa – chút sững sờ
Xứ Quảng quê hương người châùt phác
Địa linh nhân kiệt – cảnh như mơ
Cao lầu Cửa Đợi – còn chưa đã
Mì quảng Sông Thu – hết chỗ chờ
Chữ nghĩa – văn chương – cùng chí khí
Tạo thành nhân bản lúc ban sơ..!
TÌNH
Tảng băng
giữa biển mông mênh
Xui chi đụng phải
tàu tình
viễn du
Trong đêm giá buốt sa mù
tàu chìm, băng vỡ
tình như bập bềnh
Cứu em
mãnh ván mong manh
Cầu em thoát hiễm
yên lành qua đêm
Còn anh – dẫu buốt tim gan
Anh trầm dưới nước
bảo toàn cho Em
Ngủ đi
giấc ngủ
thiên thần
NGUYỆN
Ngọc quý theo ta suốt quãng đời
Âm thầm vô giác cũng thừa thôi
Bây giờ – ta đã vàng thu lá
Ta vất vật nầy xuống biển khơi
Ta sẽ cùng ngươi trong kiếp tới
Tha hồ hạnh phúc hết ngăn đôi
Tình yêu trong sáng và cao cả
Để lại mai sau nghĩa tuyệt vời
(Chuyện đôi nhân tình trên chiếc tàu Titanic)
XUÂN HY VỌNG
Kính tặng
Thầy Cô Trần Ngọc Huyến
Vẫn còn hy vọng – mỗi Xuân sang
Thế chiến Xuân Thu – chắc chửa tàn
Mừng chúc Thầy Cô – tăng tuổi thọ
Hướng về đất nước phút vinh quang
Toàn dân đạp đổ nền chuyên chính
Trăm họ reo vui khúc khải hoàn
Dân chủ Tự do – bừng thắm nở
Việt Nam rạng rỡ với lân bang
(Houston – Xuân Quý Mùi)
NHÌN ẢNH NGƯỜI XƯA*
(Nhà thơ nữ Bích Xuân, người Hải Châu Đànẵng)
Đôi môi, đôi mắt – quả đa tình
Duyên dáng Xuân cười lại quá xinh
Đà Nẵng ngày xưa – tôi quá dại
Cho nên Xuân mới chế Vô Tình
Cũng vì chữ đó – tôi đeo mãi
Bút hiệu an bài – thuở chiến chinh
Ở Pháp – ai ngờ Xuân nổi tiếng
Tình xưa – ai ngỡ vẫn linh đinh!
(Houston – Xuân Quý Mùi)
* Đọc bài “Đa tình