Uống Ði, Người Lỡ Vận
Trần Lộc
ly này cho ngươi, thằng bạn quí
uống đi ngươi, gã lận-đận-đời
chung này cho mi, thằng-nát-rượu
cả nhân gian chẳng thí một nụ cười
đã có lúc, ngươi dọc ngang thiên hạ
và cũng ngươi nhục dưới-kiếp-người
để giữa đêm giọng cười nghiêng ngả
ngươi dìm thơ giữa chốn ta bà
cũng một ngươi, bất cần cuộc sống
lại thiết tha như cái rất gần
chỉ có ngươi biết đêm màu trắng
kể ta nghe những chuyện bạc lòng
uống đi ngươi, thằng người thất vận
đáng một đời, nhạt nghĩa hơn thua
Trần Lộc
(ÐS Quảng Ðà 1999)