Thời đi học
“Thời đó là thời còn lớp 9” – Phan Chu Trinh Đà Nẵng – Ảnh Trần Ngọc Anh
hôm nay học trò không đi học
Phấn của bảng xưa trên tóc thầy gần ba mươi năm sau gặp lại
Nay trắng rồi, đời một thuở nổi trôi
Con – học trò – cũng đó đây trôi nổi
Gặp nhau ánh mắt bồi hồi trường lớp cứ dậy vui
Ở nơi đó phía trước có đường Lê Lợi
Phía sau đường Duy Tân, trên rộng mở bầu trời
Thuở nào lớn ngồi cứ mơ đi tới
Hay bay cao… mà (dính đất) lội chơi
Có những cú phép đi chuồn bôn ba về thành phố
Ngang Phan Chu Trinh đã thấy ngậm ngùi
Thầy Mai thầy Tòng thầy Khoa thầy Đáo
Thầy Duận cô Ngân cô Phước Định – đời vui
Trường nay đổi như mùa trăng rớt vội
Bảng phấn kia thương bục gỗ đời rồi
Con chới với như thầy nay chới với
Chút niềm vui, cơm với áo, hụt hơi
Nhưng vẫn may đời nay còn gặp lại
Thầy Tòng thầy Mai thầy duận… tiếng cười vui
01 tháng 12, 02
lớp 5
tôi ngày xưa nhỏ tí teo
bây giờ cũng muốn nhỏ theo con mình
coi bộ nhỏ, dễ làm thinh
và nhỏ, chẳng biết đời nghinh nhau hoài./.
15 tháng 11, 03
gần Giáng Sinh ở đâu xa
Có tối trở về căn nhà cũ
Không người nhà trống sân vắng hoe
Đời đợi vài năm nay chắc đủ
Sao về ngồi như bé chờ me
Đã lạnh lòng xe con không thấy
Đã căm căm nhớ thuở chân còn
Ra vô nhìn lá đêm nhập lại
Em thì thầm mùa xuân non non
Ta đã ra đi vài năm trước
Nhớ lắm quay về những năm sau
Nhưng sân vắng ướt thời mưa lạnh
Đã lạ lòng nhau khúc đông sầu
Giữa tháng mười hai đèn Christmas
Nhà ai đã sáng những khoảng sân
Em con đâu đó thời ta tận
Ngày với lên đêm rớt âm thầm
Về đây không thấy ai nhà trống
Lòng xe hát khúc Giáng Sinh chơi
Hoàng hôn Chúa xuống chân ai tới
Vớt khúc đời… như cứu rỗi thôi./.
19 tháng 12, 02