Thơ Lê Văn Bá
Lê Văn Bá là tên thật. Ông sinh quán Nại Hiên Tây Ðà Nẵng. Sang Hoa Kỳ theo diện HO. Ông viết thơ về nhiều thể loại, trong đó phần lớn là thơ về quê hương Quảng Nam. Hiện nay ông và gia đình định cư tại Tampa, Florida.
Khổng Miếu Hội An
Cẩn họa : LÊ VĂN BÁ
Cổ miếu Khổng khâu phố Hội đây
Thờ nhà hiền triết rạng Ðông Tây
An bang – ngôi thứ bình thiên hạ
Tế thế – bạn thù thành quách xây
Vạc đỉnh khói hương loang cỏi giới
Lời vàng cẩn khắc vẫn còn đây
Cầu kiều luận sách vang lời giảng
Bá tánh an vui chẳng mẻ, chài ./
Nhớ Nắng
Ai về qua phố Hội An
Nhặt giùm sợi nắng tơ vàng quê tôi
Ðã đi lưu lạc khắp nơi
Vẫn không quên được khung trời nắng xưa
Ðay vàng giăng giữa ban trưa
Tiếng quay xe chỉ nhặt thưa trong làng
Mẹ tôi sớm nắng chiều sương
Ðêm về chắp bả chịu thương khó đời
Tôi quen tiếng nhịp con lơi
Nghe thơm mùi nhợ , nhớ lời ru êm
Rồi thương hoa nắng bên thềm
Có tôi cô gái làm duyên hay cười
Rồi yêu bến Ðợi rộn lời
Con đò ẻo lả mình phơi lụa vàng
Xứ người màu nắng mới sang
Bàng hoàng với nắng bồi hồi nổi xưa
Ở đây dặm khách đò thưa
Tìm đâu được chút nắng trưa quê nhà
Trăng tù
Trăng treo lơ lửng giửa tầng không
Quạ gọi thâu đêm giọng đã chùng
Chợp giấc rừng già sương trắng bải
Về đâu leo lắt đốm mông lung
Phải chuông Sơn tự mà mơ mộng
Còn bến Cô tô để chạnh lòng
Thương phận cuối đời vòng địa ngục
Trăng tù , gối lạnh nhớ Kiều phong .
Tết Kinh Tế Mới
Tết nhất năm nay bảnh khác ai
Cũng câu đối Tết giửa hàng hai
Vài cân thịt lợn tranh hàng chạy
Mấy bánh chưng xanh dở lạt cài
Linh tự- rọ cơi – bàn cải tiến
Mã tiền-giấy nhuộm – mực còn khai
Giao tình , thân hửu vài xừ muỗi
Tiếng đét nghe vui …pháo rộn tai .
Về gành
Riêng tặng P.X Sinh , tuổi thơ đất Quảng
Sóng nước sông Thu ra cửa Ðại
Mang cả tuổi thơ tôi về Gành
Một thời bóng mát còn lưu lại
Tàn lá dừa che buổi thanh bình
*
Nẻo quê vẫn sáng sáng mù sương
Trong tiếng gầm vang của biển ngàn
Xóm chài như nếp mình im vắng
Cá muối – tấm lòng , vốn hiền lương
*
Nghề biển , nắng mưa nhiều vất vả
Lưới mành trở giấc lúc bình minh
Phụ , bạn gọi nhau như vào hội
Hỏi han , nhắc nhở , chúc an lành
*
Từng chiếc kình ngư nối thanh đàn
Cột buồm căng gió lướt phăng phăng
Cửa lớn trăng treo , sao còn đọng
Lô nhô lưới bủa buổi hừng đông
*
Tuổi trẻ cuả tôi quanh bến sông
Dưới tàn dừa mát với hang còng
Chạy gở lông chông băng nổng cát
Ru mình nhịp chắp bả hò trong
*
Một ngày cào , dả lắm mồ hôi
Chiếu trãi ra sân – Ai nệ mời
Ghẹ,mực,ốc nghêu tươi của biển
Bên giàn lưới cá ánh trăng lơi .
Ðất Quảng
Riêng kính tặng cụ Phan Vỹ
Mở rộng về nam đây đất Quảng
Bước mở đầu Nam tiến của giang sơn
Cùng Nam-quan , Cà-mau một giải liền
Quê hương Việt bốn ngàn năm tươi đẹp.
Ôi đất Quảng có đi rồi thêm nhớ
Mà ở thêm thương ai nở dứt tình
Rượu Hồng đào nghe quen dù chưa nhấm
Ðất nẩy mầm chờ mưa thấm vươn lên.
Quê hương của Lịch sử mãi ghi tên
Nơi sản sinh nhiều Anh hùng , Hào kiệt.
Nơi con người dặn nhau lòng khí tiết
Cùng Cha Ông làm rạng rở Sử Việt nhà.
Nơi Ngũ Phụng cùng về cho người rạng mặt
Ðể vang danh Ngủ Hổ , Tứ Kiệt nhân ra
Rồi Tây du – Cần vương như chuổi ngà
Khai trí Dân Nam – Gọi nhau cứu Nước.
Ôi đẹp thay những con người đi trước
Ðể Quê hương Linh kiệt cháu con noi
Sử đấu tranh từng thế hệ đem soi
Mà gìn giử Giang sơn nầy – Ðất Việt
Ôi Ðát Quảng cháu con lòng tha thiết
Mây Ngủ hành quyện sóng nước Sơn chà
Sông Thu Bồn xuôi ngược điệu hò ca
Ðem tươi mát tưới về Hoà vang – Cồn nổi.
Ôi đát Quảng lòng cháu con vời vợi
Ăn tô mì khoe hương vị trái Nam trân
Chảng chia xa – thì ai nở ngâi ngần
Tay bắt mặt mừng chào nhau – Xứ Quảng…