Thơ Dư Mỹ

Dư Mỹ

– Sinh năm 1941
– Gắn bó hơn nửa đời với quê hương Quảng Nam: Sinh ra, lớn lên, đi học, đi lính, cưới vợ, ở tù và ra đi từ Hội An (QN).
– Trước 75: Học sinh trường Bà Mụ, Nam Tiểu học, Trần Quý Cáp.
– SQ/Tiểu Ðoàn Trưởng/ TKQN
– Qua Mỹ năm 1991 cùng với gia đình.
– 1996 cùng với Phan Xuân Sinh tự xuất bản thi phẩm “CHÉN RƯỢU MỜI NGƯỜI” dành cho gia đình và bạn bè.
– Hiện cư ngụ tại Boston – Massachusetts

Quảng nam ơi, vẫn còn đây nỗi nhớ

Quảng nam ơi! vẫn còn đây nỗi nhớ
Bao người đi đành cách mặt xa lòng
Con sông Thu mang nỗi sầu muôn thuở
Con sông Hoài buồn vẫn đợi vẫn trông

Và em có ghé về thăm Phố Hội
Chùa Cầu xưa nằm đợi bước em qua
Chiều hôm nao xuôi thuyền ra Cửa Ðại
Ai khóc thương người bỏ nước đi xa

Duy Xuyên ơi! Mùa thu vàng áo lụa
Em ngỡ ngàng tìm qua ngõ trúc xưa
Giọng hò ai à ơi trên lúa
Nghe nhịp nhàng theo tiếng thoi đưa

Nhớ biết mấy bòn bon Ðại Lộc
Ai có về lên xứ Trà Mi
Nhắn nậu nguồn mít non gởi xuống
Mai thuyền về em gởi cá chuồn đi

Quê hương ơi! Mây mờ giăng kín lối
Ngũ Hành Sơn buồn đứng ngắm Sơn Trà
Ðà Nẵng đó của một thời nhung nhớ
Tuổi học trò em đã khóc bên ta

Qua Câu Lâu nhớ vào thăm Vĩnh Ðiện
Nghe câu hò đạp nước chiều nay
Quê tôi đó chưa mưa đà thấm
Rượu hồng đào chưa nhấm đà say

Quảng Nam ơi! Bao giờ ta trở lại
Thăm một lần rồi mãi mãi mai sau
Mai ta chết dù vùi thây viễn xứ
Hồn vẫn bay về nơi cắt rốn chôn nhau

Dạ túy và em

Rượu nhập em mờ dưới mắt ta
Chập chờn kiều nữ hay yêu ma
Ta – thằng thất trận rơi cung kiếm
Uống để quên từng nỗi xót xa

Nâng chén sầu lên tận đỉnh mây
Ðổ cho chìm lỉm thế gian này
Ta, em còn lại trong thiên địa
Nâng chén ta cùng ngây ngất say

Ta hớp hồn en nhả bể đông
Em chơi vơi giữa cõi mênh mông
Ta cười ngặt nghẽo trong men rượu
Vĩnh viễn đời em chẳng có chồng

Ta vẽ em bằng chén rượu nồng
Chân dung mang bảy sắc cầu vồng
Aùo em mỏng quá như tơ nhện
Nên mắt ta đầy những nét cong

Ta hát cùng em khúc túy ca
Dìm em trong chén rượu hoàng hoa
Ta say ôm ngủ quên trời đất
Quên cả em và quên cả ta.

Lục bát cho em và ta

Theo em

Gieo vần thơ xuống đời em
Bỗng dưng ta để con tim vào cùm
Giã từ hảo hán anh hùng
Làm tên mang số tận cùng theo em

Theo nợ

Ta rong chơi giữa cõi trần
Gặp chi em để nợ nần với nhau
Câu thơ hò hẹn ban đầu
Tóc xanh xưa đã bạc màu tuyết sương
Như tằm trọn kiếp tơ vương
Theo em địa ngục, thiên đường vẫn theo.

Thèm

Nhớ em thèm nụ tương tư
Ướp men rượu, hát ngôn từ gã say
Dạo đàn trên mười ngón tay
Còn ngón nào để mở cài ngực em.

Keo sơn

Ta từ cát bụi trồi lên
Theo em nên lỡ bỏ quên đường về
Ðời cho ta tiếng chưởi thề
Em cho ta những đam mê tuyệt vời
Mai em nhập kiếp luân hồi
Cũng không thoát khỏi nợ đời với ta.

Xin

Tương lai ta những mã mồ
Tương lai em cũng chui vô huyệt nằm
Tối đa đời được trăm năm
Xin trong cát bụi ta nằm cạnh nhau

Chào thua

Giận em bỏ phố lên rừng
Chờ trăng bên suối đợi chừng nguôi ngoai
Ta về, tình bỏ chạy xa
Thương em ngã nón cầu hòa chào thua
Bỏ quan, bỏ tướng, bỏ vua
Theo em để thấy bốn mùa là xuân

Trời cho

Trời cho ta phút tình cờ
Kể từ buổi ấy- bây giờ có em
Trời cho nhặt được con tim
Chung bầu nhiệt huyết đi tìm tương lai

Ðêm liêu trai

Thần linh ngoãnh mặt trong ta
Câu kinh đầy những bóng ma chập chờn
Gió khuya lạnh xoáy vào hồn
Ta trong mộng ảo trần truồng theo em.

Cho những thằng bạn cũ
Cho đêm Lính nhớ nguồn
Tại nhà Hồ văn Thảo

Lũ chúng ta dăm ba thằng lang bạt
Súng đạn chừa còn sót lại hôm nay
Bởi thất trận nên trở thành lưu lạc
Gặp nhau đêm này chung chuyện tỉnh say

Cũng một thưở ta đạp trên đầu giặc
Cùng bạn bè hò hét chốn tử sinh
Chung ca rượu cười trước giờ xung kích
Còn sống về vui tiếp chuyện nhà binh

Khơi dĩ vãng thương những thằng bạn cũ
Tuổi đôi mươi chưa biết chút mùi đời
Ba tháng quân trường làm anh lính sữa
Giữa chiến trường hăng máu dự cuộc chơi

Có thằng bạn điếc không sợ súng
Ðạn đì đùng vẫn há miệng cười khan
Cũng có thằng thấp tha thấp thỏm
Pháo từ xa đã tính chuyện bò càng

Nhớ biết mấy những đêm mưa kích giặc
Dăm ba thằng ghì chặc súng bên nhau
Trong đêm đen trợn trừng từng đôi mắt
Mưa vẫn rơi lộp bộp ở trên đầu.

Thèm hơi thuốc hơn hơi nồng kiều nữ
Hơn dáng em lã lướt dưới đèn hồng
Ðời lính chiến cũng mang nhiều tâm sự
Rủi mai không về tình cũng đi đong

Ðâu những thằng cùng ta vui một thuở
Ðêm trăng rừng nằm kể chuyện vu vơ
Chuyện tiền lính tính liền cho xong nợ
Chuyện con bồ nhi nhí đẹp như mơ

Ta đau xót cho những thằng đã chết
Nằm không yên bị bới mã quật mồ
Cuộc chiến tàn nhưng hận thù chưa hết
Cho dẫu còn một nắm xương khô

Cho ta nhắn thằng bạn tù năm trước
Bỏ quê hương đứa trước đứa sau
Có mở hội thề – hận ngày mất nước
Nhớ gọi nhau dù tóc đã bạc màu

Ta thử hỏi ta làm gì được
Cho những thằng còn lại ở quê hương
Thằng cụt chân, đứa cưa tay mù mắt
Sống ngất ngư ôm mối hận chiến trường.

10/96

Related Articles

Check Also
Close
Back to top button