tháng TƯ
LTS
Tháng Bẩy mà nói chiện thơ tháng Tư thì thiệt là … lỗi thời và lạc hậu. Nhưng lhtc tui còn có ngoại hiệu là ôn già Ba Tri thuở trên quán nhăn răng, ủa quên, quán nhe răng cơ mà. Ôn, là … ôn dịch, dịch … vật. Và ôn già Ba Tri là gì, chẳng phải vừa già, vừa xấu, vừa cổ lỗ, vừa khó tánh và khó ưa hay sao. Chẳng thế, trong e-mail thuở đó, lhtc tui đã có cái signature như sau:
3TriVisit Smiley Central!
trên đời độc nhất 3Tri
vừa già vừa xấu vừa si vừa cuồngi
Vậy thì, cái ông già Ba Tri đó là tui, có chậm chạp để tháng Bẩy mới lôi thơ tháng Tư ra đọc lại thì cũng là chiện … thường. Ủa, mà sao tháng Tư ? Chẳng qua, dạo đó, cuối tháng Ba, thiên hạ mần thơ tháng Tư cái vụ mất nước, di tản, vượt biên… nhiều quá. Dạo ấy, trong một dịp tình cờ lhtc tui được đọc một bài thơ có khác í thiên hạ, trong đó có hai câu tuy bình thường mà lhtc tui rất lấy làm tâm đắc – mà hổng phải chỉ riêng tui, chắc chắn tác giả cũng như những người ái mộ tác giả cũng yêu câu thơ ấy, vì nó hổng có hoan hô, đả đảo hay than khóc gì ráo trọi, mà chỉ xúi người ta yêu nhau thôi :
“tháng ba mình phải yêu đi nhé,
ngày nối tiếp ngày nhớ đừng quên”
lhtc tui lâu lâu lại dở ra một lần, cứ nghĩ hình như tác giả chỉ nhắn gởi riêng cho mình, nên dạo đó đã cảm khái viết bài thơ tuy đầu đề là Tháng Tư, nhưng lại chỉ nói về cái tháng Ba rất riêng của mình.
Có lẽ, một số bằng hữu sẽ chê lhtc tui sao nghèo nàn vậy, cả đời có hơn chục bài thơ tình thì dường như chỉ viết đi viết lại về một tình yêu đã … lên men. Đành chịu vậy, có lẽ tại ….lhtc tui nhỏ lớn vốn chỉ thích cải lương Hồ Quảng, “đời tui chỉ yêu, chỉ yêu có … một người”. Hơn nữa, ví tình yêu đã lên men như rượu, há bằng hữu chẳng quên rằng tuy hổng bằng Lệnh Hồ đại hiệp, rượu ngàn chung hổng say, Lệnh Hồ Tiểu ca tui cũng là dân khoái uống rụ hay sao ?
Và bây giờ là tháng Bẩy, như tình yêu với rụ, tình yêu cùng tâm sự của lhtc tui mãi mãi vẫn i nguyên.
Có điều, rụ càng lên men càng ngọt ngào đằm thắm uống dễ, say dễ để dễ uống, dễ say. Còn tình yêu, càng lên men thì sao đây ? Say dễ, say khó ? Uống dễ, uống khó ? Cái này chắc phải đi hỏi ….
Xin gởi hàng quán bài thơ thay một lời chúc vui: TGIF.
lhtc
tháng TƯ
(có một ngày như thế, tháng BA tôi)
người nhớ tháng Tư vì buồn viễn xứ
tôi nhớ tháng Tư để tiếc tháng Ba
không tháng Tư,
tháng Ba còn dài hơn nữa
cho tình tôi ươm đủ lớn mượt mà
tháng Tư đến nên tháng Ba đi khỏi
cho tình xưa chưa kịp trổ hoa vui
đã khép kín
phong hoa ẩn nhụy
để tôi ngồi, thương quá tháng Ba ơi !
người sẽ hỏi,
tháng Ba có điều gì lạ
tôi đem theo ôm ấp cả đời
Có những lúc tôi buồn như cỏ dại
không tháng Ba xưa,
chắc hết cả phận người
tôi sẽ kể
chuyện tháng Ba tôi nhé
của một thời
chim hót trong lồng
của một thời quỷ sứ chơi ngang
nên sỏi đá cũng ngậm ngùi than khóc
trong bóng tối
đáy cùng địa ngục
theo giòng đời lạc chốn đọa đầy
và trong âm u tuyệt vọng tháng ngày
Ai đã đến,
tháng Ba tình thắp đầy ngọn nến
một ngọn nến có là bao ánh sáng
nhưng rất nhiều cho giam hãm ngục tù
còn hơn ngồi nguyền rủa đêm thâu
nên hồn đã trót vì người
trổ bông từ ái
cầm tay ai nhẫn đeo vụng dại
có biết đâu là cột chặt đời nhau
có biết đâu là mãi mãi về sau
là chỉ có,
chung thân,
một thời yêu và một đời để nhớ
tháng Ba nay
ngày đang cạn sạch
tôi tiêu hoang đến khánh tận tin yêu
đốt không xong mẩu nến đã về chiều
đành làm gã tọa sơn thương thương, nhớ nhớ
Ai nôn nóng, nhìn tháng 3 sắp cạn
lời tình xa chưa ngỏ, ai trông ?
Tôi buồn bã ngó tháng Ba rơi rụng
có thắp lên, cháy lại nến hồng ?
crocus nở nắng vàng hiên trước
ửng một mầu tím biếc, tình ơi !
Ai còn nhớ bao giờ thuở cũ
có một ngày như thế, tháng BA tôi !
lhtc 03/2004