tâm tình người lính mũ Nâu
Vũ Đình Trường
Khoác áo hoa rừng, đội mũ nâu
Rời xa đô thị rực muôn màu
Tôi đi qua những vùng binh lửa
Đỏ mắt đêm vàng ánh hỏa châu
Tiên Phước quê nghèo xứ Quảng đây
Đồi cao, lũng thấp, đất gần mây
Cỏ tranh san sát che tầm mắt
Pháo giặc như mưa rát mặt mày
Kỳ Trà ghé lại phút dừng quân
Tiếng đạn còn vang vọng rất gần
Ai mất ai còn sau chiến trận
Cho người vợ trẻ lệ sầu dâng
Đức Phổ, Nghĩa Hành, Thạch Trụ ơi
Miền quê lửa đạn bấy lâu rồi
Ruộng cằn, nước cạn, nhà xiêu đổ
Dăm mái tranh nghèo rách tả tơi
Trông xuống Sa Huỳnh mây xám phủ
Còn nghe u uất những hồn oan
Cát vàng thủa ấy chưa khô máu
Biển thét gào trong nỗi hận tràn
Tháng chín tôi về phố núi xa
Rừng xanh bát ngát, quận Sơn Hà
Gió lào hiu hắt hồn trai trẻ
Bóng giặc chập chờn tựa bóng ma
Poncho ôm chặt xác anh hùng
Ngã xuống chưa tròn nghiệp kiếm cung
Đất nước vẫn chìm trong lửa khói
Làm trai sao thoát nợ tang bồng
Ta vuốt mắt người, chiến hữu ơi
Mũ nâu, áo trận trả cho đời
Thân trai đã vẹn thề sông núi
Nào sá gì xương đổ máu rơi
Ôi biết bao niềm thương chứa chan
Dẫu xưa nhưng vẫn nhớ vô vàn
Câu thề quyết chiến vai còn nặng
Mà mộng đầu đời đã vỡ tan!
Ghi lại tâm tình lính mũ Nâu
Gửi ai còn nuối mộng ban đầu
Ngày mai đất nước vươn mầm sống
Chiến sử oai hùng lại có câu…
Vũ Đình Trường
1997
(để nhớ lại những ngày
thực tập trung đội trưởng
ở Vùng Một Chiến Thuật)