sinh nhật Sào Nam nhớ xa xưa nhỏ
Nguyễn Nam An
Mẹ sinh con đâu có du côn
Con lớn vào đời đâm ra cà chớn
Nhưng yêu nước non mình những ngày khôn lớn
Như thương con xóm buồn lúc đầu núi cô đơn
Là lúc hoàng hôn xuống muộn lưng đồi
Có mái poncho chống trời che đất
Có trái mìn đêm gài ngăn che bất trắc
Nằm nhớ Sài Gòn ai mắt trên vai
Ai mắt trên vai sao ngại nhớ về
Anh uống rượu say đứng bên thành giếng
Soi mặt sạm đen của thời chinh chiến
Thấy xa xưa còn đôi mắt xanh không
Chẳng biết nữa nhưng đêm trăng đồi chốt
Biết tình còn thức dậy lúc cô đơn
Anh cọ quậy trên võng nằm ngó xuống
Thoáng mùa đời côi cút nhỏ trăng buông
Mẹ sinh con đâu muốn con buồn
Con lớn con đi tìm hoài không thấy…
NNA
dấu tích
khi thằng con mới biết đi
là thằng cha đã nhiều khi muốn về
tuổi thơ con đó cận kề
những ngày dâu bể nhau đầm đề mang
tưởng đời hôm nọ sang trang
nào hay dấu tích vẫn vàng vàng bay ,/,
NNA
8 tháng 2, 03
ta về
ta về tịch bóng tà dương
vườn rau bụi chuối có thương nhau còn
chỗ của chim thời xưa non
chỗ ta đời xế héo hon níu người
vườn rau ơi-bụi chuối ơi
sẽ về hỏi lại thân côi còn gì
29 tháng 5, 03
nửa đêm
rằng mai rằng mốt anh về
núi sông lỡ dở lời thề dẫu quên
khuya nằm nghe tiếng mưa đêm
nhà tôn thơ ấu dậy rền tuổi thơ
rằng mai rằmg mốt không chờ
đó đây vẫn đợi dầu hờ hững nhau ./.
14.06.03
bài thơ dại
những khi đời vui
anh cất môt chút
trên môi hồng môi
những khi ngày buồn
anh ngồi tìm lại
để thương em thôi
thế giới này nổi
và trôi lạ kỳ
đôi khi nghịch lý!
11 tháng 8, 03
chiều đọc lại Chuyện Kể*
“đi qua núi thấp, chiều xuống thấp”*
ta thấy đường xa, dặm đường xa
“em bé… Phú Văn” trong Chuyện Kể
chợt lòng nghe tê điếng thân ta./.
2 tháng 8, 03
* Tên tác phẩm và thơ thi sĩ Nguyễn Văn Ngọc
trăng nửa đêm
chợt trái đất vàng
trăng rớt muộn
nửa đêm anh hỏi
những ngày chim
em khi bỏ núi
bay về biển
thu đọc đường quên
nhớ nỗi niềm
hai ba giờ sáng
đường lăng lắng
quên lặng ngày xe
rớt sương trầm
nhìn trăng mới biết
không còn trẻ
trăng của nhau giờ
trăng nửa đêm./.
Nguyễn Nam An
23 tháng 10, 03