Ở Đâu Em Giưã Trời Đà Nẵng

Hi-Yên

Tôi có người yêu xứ Quảng
Chi, mô, răng, rứa dịu dàng
Tóc dài say cơn gió thoảng
Tiếng cười vỗ giọt nắng tan.

Yêu, anh, học trò hoá dại
Ấp ôm cuốn vở mượn về
Yêu, anh, học trò mê mải
Chờ em. Giờ dài lê thê.

Bối rối cổng trường Hồng Đức
Dòng xe cuốn mất em rồi
“Ới, ới chờ anh một chút!”
Đạp xe tìm muốn hụt hơi.

Áo trắng xanh trời Đà Nẵng
Em qua Thống Nhất, Cầu Vồng
Theo tình xe anh lên dốc
Em cười, liếc mắt cảm thông (?)

Luýnh quýnh hồn bay lạc hướng
Tông xe em bị bắt đền
“Ông ni đi chi lạ rứa!”
Xe hư mà thấy mình hên…

Bao nhiêu ngả đường trôi nổi
Muốn đền em cả đời anh
Mùa hoa kiền kiền gió thổi
Sầu vương áo tím mực xanh…

Con kiến con sâu có tổ
Anh loay hoay giữa xứ người
Mùa hoa kiền kiền lại nở
Cổng trường lặng lẽ buồn rơi.

Tôi có người yêu xứ Quảng
Tìm em chừ ở nơi mô?

Hi-Yên

 

Tình Xuân

 

Yêu em môi đỏ má hồng
Trời ban mấy độ chẳng cần phấn son
Yêu em sóng ngực căng tròn
Khát khao nhựa sống chảy dồn lòng tay
Yêu em
mê mãi
cơn say
Dập dồn
hơi thở
bóng lay
rã rời
Yêu em trái cấm gọi mời
Tình xuân trong mắt yêu đời yêu em

Hi-Yên
Mountain View
9/11/2003

Related Articles

Check Also
Close
Back to top button