Nỗi Nhớ
Nguyễn Văn Trà Kiệu
mang nỗi nhớ từng đêm vào giấc ngủ,
lòng rạt rào sống lại những ngày xưa:
những ngày còn lam lũ những ngày mưa,
tàu lá chuối đội đầu em đi lễ.
tay lần hạt lâm râm lời thánh thể
mỗi chiều về em lặng tiếng chuông ngân
hướng lên Mẹ trên đỉnh núi thánh ân
Mẹ Trà Kiệu vô ngần ơn phước cả.
anh người lính một anh thư tuấn mã,
đường truân chiên rong ruổi nghiệp đao binh
đèn hỏa châu rọi sáng áng thư tình
đêm núi rừng tình tự bên tay súng.
chiều hành quân vượt đèo qua thung lũng,
thấy giáo đường hoang vắng nhớ về em
nhớ vu vơ, nhớ những buổi kinh đêm
ta chung bước cùng nhau lên núi thánh
cùng hướng lòng kề vai dưới sương lạnh
cùng nguyện cầu cho đất nước bình yên
cho binh đao chinh chiến giữa hai miền
được hòa giải trong tình yêu … công chính.
nhưng một ngày anh rời xa nghiệp lính
cũng là ngày em vội vã vu quy,
cũng là ngày anh bỏ nước ra đi
mang nỗi nhớ, từng đêm buồn gặm nhấm.