Nỗi Nhớ Bỗng Quay Về

Hồ Thành Đức

Ta cứ ngỡ bình yên trong hạnh phúc
Ai ngờ đâu nỗi nhớ bỗng quay về
Con chim xanh không còn màu xanh nữa
Con chim vàng nay đã hóa ra nâu
Tình thuở trước quay đầu theo dĩ vãng
Ta lênh đênh trôi dạt giữa trời sầu
Ta đứng yên nhìn thiên hạ biển dâu
Nhìn con sáo sang sông từ dạo đó
Nhìn theo em dáng dấp thuở ban đầu.

Đã lâu rồi! mẹ cha không còn nữa
Bạn bè xưa ly tán khắp năm châu
Con chim trên rừng ca bài ái ngại
con cá dưới sông lặng lẽ một thời
Nắng sớm chiều mưa ngày tháng mây trôi
Bao nỗi nhớ về khuya đau sững sốt
Bao nỗi buồn chờ chực ở hiên sau
Buổi chia tay xe chiều lên cơn dốc
Ta ngược đời choáng ngợp nắng tự do
Phải chi em đừng níu áo sang đò
Thì đâu phải vu quy thành dòng lệ
Thì đâu phải chim bay về xứ Huế
Để tan tành khúc ruột nhớ quê hương
Đâu phải áo cơm quên cuộc tình thương
Ta đã chết nữa đời xa xứ mẹ
Ta cũng hết ước ao thời son trẻ
Yêu quê hương như yêu mẹ ngọt ngào

Rồi mai đây đò đưa theo con sáo
Để sang sông về lại chốn quê nhà
Ta cúi đầu xin lạy mẹ lạy cha
Trong hương khói! có điều chi…! Nhỏ lệ!

Midway City 29-102003

Related Articles

Check Also
Close
Back to top button