Những bài thơ của Võ Ðình Tuyết

Võ Ðình Tuyết

Chiều qua phố tuyết

Lòng tôi là những sân ga
Mang con tàu cũ đi qua nỗi buồn
Nghe chùng chiều phiếm tơ buông
Nghe hoàng hôn rụng về nguồn trăng xưa
Lòng tôi là gió giao mùa
Thèm thơ ngây gọi vui đùa nắng sân
Thèm nghe tiếng mẹ xa gần
Thèm anh em đến ân cần cho nhau
Lòng tôi là những chuyến tàu
Hành trang chở tóc bạc đầu nhớ quê
Chiều qua phố tuyết đi về
Cành hương thơ rụng bên lề tịch liêu
Lòng tôi là phố đìu hiu…
Nghe chân dẫm tiếng buồn thiu xứ người.

Hatfield PA.
1998, Mùa Ðông.


Bạn về thăm quê hương

Bạn trở về có chuyến xe về xuôi
Chở tan tác bụi mây từ quá khứ
Bạn trở về có còn bâng khuâng
Như buổi sáng bàn tay ngày tạ từ.

Bạn trở về, như có lần về qua
Như con sông trôi về miền cổ tích
Mang bóng mẹ già ngan ngát vườn rau
Mang bóng tình yêu từ mộng ban đầu.

Bạn trở về con đường còn vui không?
Hàng cây gầy gầy mắt ai ươn ướt
Dáng chiều xanh xanh xe ngựa phu già
Như lòng để lại bao thời xuân trước.

Bạn trở về cho tôi xin quá giang
Một phần hồn tôi như thời mơ ước
Hãy thở giùm tôi những phần lận đận
Của quê hương xưa từ buổi đoạn trường.

Hãy thở giùm tôi cho ngày tôi đi
Hã thở giùm tôi đôi mắt mẹ già
Hãy thở giùm tôi em thơ nghèo đói
Hãy thở cuộc đời từ những chia xa

Bạn trở về có chuyến xe về xuôi
Chở tan tác bụi mây từ quá khứ
Bạn trở về phố xưa mưa gầy guộc
Như hồn tôi, tên viễn xứ, muôn trùng.
Cánh đồng Nón mùa đông

Bên sân chiều, em và thời gian.
Tặng Hà Kỳ Lam

Bên sân vắng chiều con nắng cuối,
Vương vai em rụng đóa vàng phai.
Tóc tơ mềm vờn bay thơm gió,
Theo mùi hương từ độ trâm cài.

Bên sân vắng mùa xuân con gái,
Bay theo chim về với ngàn hoa
Ðóa vô thường thơm dòng suối biếc,
Nở vào thơ từng cánh thật thà

Bên sân vắng nhớ mưa cố quận
Ðời lưu vong may có em qua
Bến đời vắng khô lời chân thật
Chút gì cho cũng rất mặn mà

Bên sân vắng nhớ mùa biển động
Nghìn trùng xưa từ độ xa người
Nghe biền biệt hương về theo gió
Ðã lâu rồi sao vẫn chưa nguôi

Bên sân vắng nhìn con phố cuối
Nghiêng nghiêng hồn rụng lá tàn phai
Rồi ngày tháng đi về xa vắng
Chỉ còn em, in dấu đời, dài

Cánh đồng Nón Pennsylvania
Ngày 01 tháng 11 năm 1998

Mơ Lời Tiền Bối

Vận Nước trôi theo gió bão bùng
Tráng sĩ đường cùng dạ héo hon
Ðeo thanh kiếm gãy lần lên núi
Vạch lá đề thơ nhớ nước non

Bỗng nghe tiếng hú vang rừng núi
Lịch sử khang trang vọng trở về
Tiền Bối bước ra bờ sinh tử
Quắt nhìn lũ trẻ rõ ngô nghê

Vọng rằng: Việt tử sao than khóc
Rõ hổ cho ngươi giống Tiên Rồng
Thời nào chả có người sĩ khí
Cớ gì phải khóc buổi tàn đông

Dựng Nước không riêng chỉ một người
Tìm đường danh vọng để xanh tươi
Mà trong tim óc nghìn thế hệ
Vun đắp bồi cao chuyện vá trời

Dựng Nước là tay nắm bàn tay
Biết nghĩa anh em ý Ðồng Bào
Biết bỏ muôn ngàn câu đố kỵ
Biết lòng là biển hướng trăng sao.

Dựng Nước không từ nơi rạch nương
Từ lời chia rẽ những ngạch đường
Mà từ sông cái ra biển lớn
Ðể biến tình dâng sóng đại dương.

Tiền Bối cười vang động thế gian
Gió rừng núi chuyển, bóng vừa tan
Nguyệt treo soi rõ gương hồ nước
Tráng sĩ quay về mộng thênh thang.

Vườn thơ mộng tưởng

Tôi muốn về ngủ ở vườn thơ nhỏ
Ðể nghe em cười trôi đi gió đông.
Tôi muốn về nhìn bông vàng trước ngõ,
Ðể thấy xuân là môi má em hồng.

Tôi muốn mời em qua thăm nhà tôi,
Có hàng tre nghiêng thôn chiều hòa bình.
Ngôi mộ Mẹ tôi nở chùm hoa nhỏ,
Như mừng người về thấy lại bình minh.

Tôi muốn về qua ngang những sân ga,
Chuyến tàu ngược xuôi chở đầy nụ cười.
Những nhà tù xưa nay thành ruộng lúa,
Có chú trâu già gặm cỏ thảnh thơi.

Tôi muốn về qua ngang những nẽo đường,
Có tiếng sáo diều lay động tuổi thơ.
Vang vang sân nắng chiều trường tan học,
Cô giáo vẫy chào theo những ước mơ.

Tôi muốn về qua phố nhỏ đơn sơ
Người người thân thương từ những bến bờ.
Bên cốc cà phê mùi cao nguyên nắng,
Ngồi uống thâm tình tâm sự nguyên sơ.

Tôi muốn về hôn mặt đất quê hương,
Ðất đã theo tôi từ buổi lên đường.
Trôi theo đời gió mỗi ngày hao hụt,
Nên mộng là mây từ bão đại dương.

Tôi muốn về hôn môi em thân thương,
Bên cụm hoa thơm đêm xuống ngọt ngào.
Loài người đã biết từ nơi thù hận,
Chẳng còn được gì ngoài những hư hao.

Cánh đồng Nón, mùa thu 1997

xuquang.com  Văn Nghệ Sĩ Quảng Ðà Hải Ngoại

Related Articles

Check Also
Close
Back to top button