Nhớ Quê
Ðinh Trầm Ca
quán cóc
bốn thằng ngồi
cụng ly
quê nghèo
một thuở
rủ nhau đi
chiều nay
quê cũ
thổi mây nhớ
xuống đậu
ngang đầu
bốn miệng ly
quán cóc
bốn thằng ngồi
như mê
có ai
vừa nhắc
chuyện làng quê
ai ca
giọng Quảng
nghe thương thế
bốn cốc
hoài hương
chảy ngược về
bốn thằng
ngồi như
bốn hòn bi
hiền khô
cục đất
buổi chân quê
dòng Thu buồn
chảy
trong câu hát
rợp mát
bốn lòng
bóng lá tre
bốn thằng
bỗng chốc
hóa thành si
thênh thang
trời cũ
vỡ tràn ly
vạc mây
đèo Ải
trôi chất ngất
em
em, gái giang hồ
có nhớ quê
ôi
gái giang hồ
còn nhớ quê
huống gì
bốn đứa nghèo
ra đi
phồn hoa
ờ
cứ thay màu áo
hồ dễ
thay màu
chiếc lá tre !
chiều đong kỷ niệm
đầy bốn cốc
bốn cốc lan tràn
dòng dân ca
uống đi
những kẽ nghèo trôi dạt
dốc cạn
nguồn hương mật quê nhà
Ðinh Trầm Ca
(hợp lưu 18/usa 9.1994)