ngọn dao trủy thủ
Đức Phổ
ngày vẫn qua vô tình như sóng
vỗ bờ từng đợt trắng vô tư
em mắt ướt. Coi chừng hạnh phúc
tạt qua hồn mấy giọt long lanh.
cũng muốn say trước cốc rượu đầy
sợ vỡ bóng hình trong đáy cốc
sợ một phút gần nhau rồi mất hút
như chim ngàn khuất cuối vòm mây.
cũng muốn vui giữa buổi trắng tay
mấy thuở công danh cười khinh bạc
sợ chết đứng giữa hai hàng sóng mắt
gió thì thầm sợ ánh hồng phai.
ngày qua. Lòng vẫn đợi chờ em
dẫu trong mơ chập chờn ảo vọng
yêu có phải là viên thuốc đắng
bọc lớp đường ngọt lịm giữa bờ đêm .
khi ngày qua tình bỗng xanh thêm
bằng những nhớ nhung và mất ngủ
yêu có phải ngọn dao trủy thủ
đâm suốt tim mình vẫn thấy vui!…
Đức Phổ