Ngày ở núi Colorado..

Gởi tất cả Bằng Hữu-Huynh Đệ
với lòng thành.

1.
Nơi núi xanh nầy ngày bắt đầu với TynLai
Đêm lập lại những ý, tình xưa cũ
Người hiện mới tôi mỗi khắc giây rất lạ
Như tuyết bất ngờ rơi tạnh..
Sáng rỡ núi thâm u.

Lần khởi cuộc luôn vô cùng mệt nhọc
Bởi kết thúc thường không mấy hân hoan
Nhưng sáng nay tôi lên đường bỗng nhớ
Em cười lung âm động suốt đêm qua.

Muốn nói đơn sơ một lời trung hậu
Tựa đi qua sông nhìn lại con đò
Giòng cuồng chảy, lòng thuyền nan yếu chật
Cũng đỡ đần quên khuất lúc gian truân.
8 tháng Ba, 2005

2.
Chiều đứng lặng bóng ngã dài theo núi
Núi thâm u, lòng nặng nín thinh
Chim nhỏ rủ lông bên bờ hồ khô nước
Người cùng chim nương tựa buổi đêm về
11 tháng Ba.

3.
Đêm khắc nghiệt
Nỗi đợi chờ mờø mịt
Buổi cuối đời người kiệt sức, thất thanh
Quán Thế Âm.. âm dội qua ngàn kiếp khổ
Hiện Ngôi Lời Thiên Chúa giữa nhân gian.
14 tháng Ba.

4.
Sách còn lại,
Lần Thi Sĩ ngã chết.
Chữ tồn tại
Dẫu Thi Sĩ phải chết
Vinh hiển thay được Sống-Viết trong đời
Tận hiến tặng thành THƠ nên vĩnh cửu.
15 tháng Ba

5.
Biểu dương! Hãy biểu dương cùng tận
Dẫu đằm đìa giòng lệ nóng không nguôi (*)
Thậm bền bỉ đi lên cao với núi
Đá ngàn năm nức vỡ dưới chân người.
(*) Ý, chữ từ Tô Thùy Yên.
18 tháng Ba

6.
Coi như không nghe những loạt súng nổ ran
Cố quên hết chuỗi đạn bom giải thảm
Tẩy xóa tận cảnh xương rơi, thịt tan, máu chảy..
Đập vỡ toang trí nhớ!
Đâu đây vẫn hoài âm vọng ..
Con người khóc tiếng nhỏ trong đêm.
19 tháng Ba.

7.
Lần khởi sự ở tuổi “sáu-mươi” nghĩ ra quá tội
Bởi luôn trên đường xa, người lại phải bắt đầu
Thôi cứ nghĩ đã đi rồi hẳn tới,
Ngóng về trời..
Đêm xuống sớm theo mưa!
20 tháng Ba, 2005

8.
Thời lịch sử luôn là vãn kỳ lập lại
Tái hiện vô hồi cơn mơ cuồng tai họa của những gã điên
Và quần chúng bi thương loài nghiệt điểu
Xé xác thân hiến tế phận hỏa thiêu.

9.
Viết những lời thơ ngắn như lần hô “Cố Gắng” (*)
Tình cảnh lính nhảy dù đứng đợi nơi cửa máy bay
Dưới mặt đất.. mìn, chông, và nỗi chết
Hiểu nên rằng…
Phải kết liễu cuộc chơi,
Không hy vọng chút nhỏ nhoi thắng lợi!

Thậm bi tráng người vọng vang tiếng hú
Xé ngang trời lạnh suốt cả hư không..
Go!! (*)
(*) Khẩu lệnh của chiến binh nhảy dù
21 tháng Ba

10.
Quả Sự Ác bao trùm lên tất cả
Nơi thanh âm, ảnh tượng, rác rưởi ngụy ngôn
Tuổi trẻ chết từ lúc chưa hề lớn
Lềnh màn hình, rặc chữ nghĩa vô luân.
Khi Thi Sĩ hiện hành nghề rẽ mạt
Chúa đồ hình xuyên suốt cuộc hành hương
Tình Yêu Nước hóa ra điều khinh miệt
Và con người ráo cạn sức yêu thương.
(Nhân xem tin bạo hành, vô cớ giết người nơi trường học ở Minnesota, trên Tivi
khắp nước Mỹ)
22 tháng Ba

11.
..Và tóc em lơi lã đùa lay trên má
Khiến yên vui quên khuấy nỗi muộn phiền
Sáng như sao chói lòa đêm yên lắng
Thanh âm cười bừng bừng rộ trong tôi
Nên cuộc sống không hề là tính cộng
Mà kết tinh hằng cửu nhịp nghìn trùng..
(Từ ý Tagore, The Poet’s Religion – Creative Unity)
25 tháng Ba

12.
Người vượn giết người khỉ bởi tranh ăn.
Người trung cổ công thành, đột pháo, chặt đầu, phanh bụng quân thù
quyết giành riêng nguồn nước, vải, lụa, bạc, vàng, dăm hạt kim cương..
Thế Kỷ 20 hung tàn dội bom, dập pháo, thiêu người, chôn sống
suốt cuộc tranh đua giữ gìn “trật tự-hòa bình thếâ giới”,
tiến bước xã hội “đại đồng”,
xây văn minh “hậu công nghiệp”,
xem thử “Ai hơn Ai”.
Nay, giết người –
Chỉ do, từ đứa nhỏ quen thói bật, tắc nút chơi game!

13.
Giết đuối cạn trên cạn mà chơi!!
Phải,
Chỉ Ông Trời nơi cao xanh kia
mới hiện đủ khả năng “ bày chơi” cảnh kinh hoàng, khiếp sợ!
Hẳn đã quá lâu..
Trời lâm thấm mệt,
Nay, ủy quyền hũy diệt vào tay.. Người.
Thứ loại học trò khôn ngoan, giỏi gian siêu đẳng – Học diễn trò trần gian khốc hại
nhục nhằn, đọa đày lấm bẩn tận con ngươi.
(Nhớ vụ Tsunami của bốn tháng trước, với cảnh tượng hôm nay
trên toàn thế giới, nơi nước Mỹ, ở Việt Nam)
26 tháng Ba

14.
Lực Đại Hùng không khởi sự từ cơ năng bắp thịt
Không do não thùy vận động thông hiểu văn minh
Người nên Lớn tận thẳm sâu cảm xúc
Lòng mênh mang tha thiết biết Yêu Người.
Hiện Trái Tim siêu việt Thần Linh.

15.
Hằng năm, vào mỗi tháng Ba..
Chiến tranh như vẫn chập chùng đâu đây
Căm căm cảnh chết lắt lay
Máu, xương thấm xuống lềnh dày đất khô
Nghe ra âm khốc mơ hồ..
29 tháng Ba

16.
Quả đáng sợ giăng giăng đời lậm khổ
Khiến Chúa Ky-Tô hằng phải chịu đóng đinh
Phật chánh tư duy cũng đành phần im lặng
Hỏi thử con người..
Người làm được điều chi?!
Thôi hãy cười thay tiếng khóc sầu bi.

 

17.
Thôi rồi… Đà Nẵng, Nha Trang
Chập chùng cảnh chết dặm ngàn sóng xô
Thây thân, đầu, mình, chân, tay..
Bập bềnh triều cuộng tóc lầy máu rây
Trời.. Trời cao nào.. chậïp đọa đầy
Biển rên siết rợn oán gờn gợn than
Ôi Việt Nam!
Hởi Việt Nam!

18.
.. chữ nghĩa nầy thật sự hoàn toàn vô dụng
khi người rơi đổ giọt cuối cùng
hạt máu mắt lặng thinh.

(Ngày Bắt Đầu – 18 Tháng 2,
Tạm chấm dứt với Mùa Phục Sinh )
30&31 tháng Ba, 2005.

Related Articles

Check Also
Close
Back to top button