Mùa Xuân Và Con Én
Hà Nguyên Dũng
bánh xe đạp niểng như ngựa què
lọc cọc đường xa trở lại quê
tạt ngang nhà em, buồn-đóng cửa
em xa chẳng biết tết ta về !
hàng cây lấn gãy hàng rào ngõ
gió dốc cành rung thảy lá mừng
mẹ già mắt đục tay che gió
quẳng gậy mà ôm nỗi nhớ nhung
ta buông tay nải rơi đầy bụi
bản thảo bài thơ rớt gió cầm
mấy chục năm ròng thơ nặng túi
con dế nằm trong bóng cỏ râm
thôi ! Mẹ buồn chi con trở lại
cắt cành mai sớm viếng mồ cha
câu thơ cho mẹ con tìm mãi
lòng động nên thơ cứ đục nhoà
thôi ! mẹ buồn chi, xuân đến rồi
mẹ thêm tuổi hạc tóc gòn rơi
mẹ ơi, tình Mẹ mùa xuân lớn
con trở về như én báo lời
1992
Hà Nguyên Dũng
(Quê Tình / VN1992)