Luân Hoán
Tên thật Lê Ngọc Châu, sinh cuối năm Canh Thìn, vào ngày 10 tháng 01 năm 1941 tại nhà hộ sinh Tô Thành Giang ở Hội An Quảng Nam. Con ông Lê Hoán (gốc Liêm Lạc Hòa Ða QN) và bà Nguyễn thị Luân (gốc Vĩnh Ðiện, QN). Ðịnh cư và trưởng thành tại Ðà Nẵng từ 1953. Mất một chân trái tại mặt trận Mộ Ðức Quảng Ngải vào cuối năm 1969.
Nghề tay phải: tham sự ngân hàng VNTT ÐàNẵng.
Tạm cư tại Montreal Canada từ 02.02.1985.
Công nhân hảng Aronoff Canada (1986-1990)
Xuất hiện trên báo từ 1960.
Chủ trương nhà xuất bản Thơ (với các thi phẩm đã xuất bản của: Hà Nguyên Thạch, Phan Nhự Thức, Ðynh Hoàng Sa, Thành Tôn, Khắc Minh, Luân Hoán, …)
Trong Ban Biên Tập của các tạp chí :
- Văn Học Sài Gòn (1964 – 1975)
- Nhận Thức, Huế
- Trước Mặt, Quảng Ngải
- Làng Văn, Canada (1986-1990)
- Sóng, Canada (1986 – 1991 đình bản)
- Quê Mẹ, Pháp (từ 1986…)
- Sóng Văn, Hoa Kỳ (từ 1996…)
Tác phẩm đã xuất bản:
- Về Trời (Văn Học SG 1964)
- Trôi Sông (Văn Học SG 1966)
- Chết Trong Lòng Người (Ngưởng cửa 1967)
- Viên Ðạn Cho Người Yêu Dấu (thơ 1969 – tái bản 1995)
- Hoà Bình Ơi Hãy Ðến (thơ 1970, cùng Lê Vĩnh Thọ, Phạm Thế Mỹ)
- Nén Hương Cho Bàn Chân Trái (thơ 1970, với nhiều bạn văn)
- Thơ Tình (thơ 1970)
- Ca Dao Tình Yêu (thơ 1970, với Khắc Minh)
- Lục Bát Ca (thơ 1970, cùng Lê vĩnh Thọ, nhạc Vĩnh Ðiện)
- Rượu Hồng Ðã Rót (thơ 1974, tái bản 1995)
- Hơi Thở Việt Nam (Sông Thu Hoa Kỳ 1986)
- Ngơ Ngác Cõi Người (Nhân Văn Hoa Kỳ 1989)
- Ðưa Nhau Về Ðến Ðâu (Nhân Văn Hoa Kỳ 1989)
- Cảm Ơn Ðất Ðá Trổ Thơ… (Kinh Ðô Hoa Kỳ 1991)
- Mời Em Lên Ngựa (Sông Thu Hoa Kỳ 1994)
- Nuôi Thơm Chùm Kỷ Niệm Xa (thơ Canada 1995)
- Cỏ Hoa Gối Ðầu (Sóng Văn Hoa Kỳ 1997)
Tâm Sự Cùng Em Trai
cho Lê Hân.
hình như có tổ chim trên mái rạ
anh nghe vui tiếng mẹ rỉa lông con
chao ôi nhớ chiếc lồng tre thơ dại
ôm say mê lên đôi mắt xưa tròn
giờ thì chúng tập nhau bay, có lẽ
cho anh xin viên sỏi nhỏ tay em
anh còn lại chút lương tâm này đó
nỡ lòng nào đem bắn chúng sao em
anh vẫn nhớ trên hoàng hôn bờ cỏ
đôi chim nào đạp mái, ngượng bàn tay
khi giương ná bàng hòang nghe tuổi lớn
bỏ tình trôi theo đường cánh chim bay
cũng từ đó nguyện yêu đời mãi mãi
sao bây giờ bọt lệ trắng niềm vui
làn chăn mỏng hoang vu vòng ngực nhỏ
nghe gì em trong thăm thẳm môi cười
chắc vang vọng một vài viên đạn nổ
ngang lưng trời, ngang khúc ruột quê hương
người người chết cho tự do vẫn sống
xác thay phân bón cho cỏ xanh đường
anh ngại nói, đã từ lâu anh muốn…
tội cha gìa bán mệt nhọc nuôi con
may mẹ đã nằm yên trong lòng đất
anh em mình mỗi đứa mỗi cô đơn
em đừng trách anh bỏ nhà bỏ cửa
sống lang thang xao lãng cả học hành
em cũng khóc từng đêm nằm suy nghĩ ?
nín đi nào, đừng xé nát lòng anh
Nói Chuyện Với Luân Hoán
Trước Tin : Cỏ Hoa Gối Ðầu
Sắp Phát Hành
Thái Tú Hạp
(Saigon Times)
Thái Tú Hạp: Trong đám bạn của bọn mình, có vài tên nói đùa:
sau khi �Mời Em Lên Ngựa� chắc nhà thơ an nghỉ trên đỉnh
hạnh phúc tuyệt vời, nên quên cả lối về, tiếp tục con đường sáng
tạo thi ca ? Ðiều đó thực hư ra sao, bạn có thể vui lòng cho biết
?
LH: Thắc mắc này hình như cũng có đúng đôi phần. Làm thơ, với
riêng mình, ở vài thập niên gần đây mất đi nhiều hào hứng; không
hiểu sao nó bị đồng hoá như một động tác, giống như đi, đứng,
ngồi, nằm, ăn, ngủ…nó đến với mình nhịp nhàng, đều đặn và bình
thường quá chừng, thành ra, nếu nói nó Suy đi (chữ của bạn Ðinh
Cường) thì không đúng. Bởi mình vẫn có làm thơ . Nhưng việc
gởi thơ để đóng góp cùng các tạp chí văn học quả nhiên sa sút
hơn trước rất nhiều. Ðiều này có lý do chính đáng. Chắc bạn cũng
biết có
tạp chí văn học nào mà không than sự ứ đọng thơ ở toà soạn ?
Trước tình trạng ngập lụt như vậy, mình đâm ra lười gởi bài, dù
rất thèm. Ðó là chưa kể , lúc này xuất hiện nhiều thơ mới toanh và
hay ho hơn bọn mình . Tuy vậy, thỉnh thoảng mình cũng có gởi
đôi bài
đến các tạp chí mình kính mến. Ngoài việc để được giới thiệu, còn
tỏ được tấm lòng biết ơn của mình với các tạp chí đã ưu ái đều
đều cho báo đọc. Nhân đây, bạn cho phép mình có cơ hội cảm ơn
các anh chị ở Văn Học, Hợp Lưu, Thơ, Sóng Văn…dĩ nhiên cả
những Sàigòn Times, Hồn Việt…
TTH: Chắc bạn đôi khi cũng nghĩ đến việc in thêm một thi phẩm
?
LH: Làm sao nghĩ ? Không có nghĩ, nhưng có in, đang in, sắp
xong
TTH: Thế nghĩa là sao ?
LH: Sao à ? Từ trước đến nay, như mình đã có trả lời đâu đó,
nhiều lần, việc in thơ của mình toàn là những cơ hội tình cờ. Lần
này cũng vậy, đại khái khai cho bạn rõ : sau khi anh bạn hoạ sĩ
Nguyên Khai giới thiệu qua điện thoại, mình biết anh Nguyễn Sao
Mai (chỉ là bút hiệu), người đang chủ trương tạp chí Sóng Văn ở
Miami Florida, mình góp tay với Sao Mai cùng cô em gái của anh
ta, Hoàng Thị Bích Ti, chút chút. Bên cạnh mình còn có các bạn
văn Triều Hoa Ðại, Kinh Dương Vương, Nguyễn Thị Hoàng Bắc,
Nguyễn Thị Thanh Bình…Trong một lần, cũng qua đường giây
viễn liên, Sao Mai thắc mắc : Sao LH không cho in một tập thơ
nữa ?� Mình có than với Sao Mai :�có anh bạn dự định in cho
một tập (giống như chị Ái Cầm và các anh Tưởng Năng Tiến,
Nguyễn Khánh Hồng, Trương Văn Nghĩa, Nguyễn Dũng Tiến đã
làm) đùng một cái, tạm gác lại, chơ�� Sao Mai nghe vậy, đề
nghị để Sóng Văn in. Khoái hết sức, nhưng cũng ngại quá chừng.
Nhưng dĩ nhiên cái khoái mạnh gấp ba bốn lần cái ngai, nên không
bỏ lỡ cơ hội may mắn tình cờ, mình OK. và mọi việc diễn tiến hết
sức thần tốc. Anh bạn nhà văn Song Thao biếu computer cũ để
gõ. Sao Mai layout. họa sĩ Khánh Trường sốt sắng gởi cho hai
mẫu bìa lộng lẫy, mặc dù anh chàng đang nằm trong những ngày
ốm đau, và ông chủ nhà in được tiếng chịu chơi, Kim, chăm in.
Ngoài ra, cô con gái Thạch Bích và cậu con rễ Nguyễn Minh
Dũng của mình cũng góp tay trong quá trình để tác phẩm sớm
thành hình. Khoe với bạn, Cỏ Hoa Gối Ðầu sắp trình diện bà con
bạn văn rồi đó.Dĩ nhiên sẽ biếu bạn, biếu khắp đó đây, quen hoặc
chưa quen, nếu có thư yêu cầu. Chữ Biếu đúng nghĩa của nó,
ngoại trừ con tem bưu điện Canada.
TTH:Có gì lạ trong Cỏ Hoa Gối Ðầu của bạn ?
L.H: Lạ cái gì ? Thơ lạ à ? Mình không dám đánh giá, việc đó
không phải của mình. Ðiều có thể nói là mình không có tham
vọng hay đúng hơn không có tài năng để gọi là làm mới thi ca.
Mình đứng lại trong sự đơn giản của vần điệu thường có, nhưng
lần này có
thấp thoáng đôi chút �đang giỡn�, không cố ý. Thơ như vậy, với
nhiều người khác nó sẽ thừa đi, nhưng với mình, nó vẫn thiếu.
Thôi gác chuyện này đi. Lại khoe với bạn, trong Cỏ Hoa Gối đầu,
mình có được mấy cái phụ bản độc đáo lắm. Ðó là những nét vẽ
mặt
mũi một Luân Hoán qua thơ của ba bạn chưa mấy khi làm thơ,
nhưng đẹp lắm, chờ xem.
TTH :Ðã nhiều tác phẩm trang trọng giới thiệu khắp nơi, nhưng
chưa bao giờ bạn tạo điều kiện anh em đến góp vui trong cái
không khí thân mật được gọi là Ra Mắt Sách… Lần này, sách in
xong, bạn có dự định ra mắt ở Montréal hay vài nơi khác ?
LH: Ao ước và cũng thèm được Ra Mắt Sách, nhưng cũng tự
lượng được sức mình, chưa dám. Mình chắc còn được vài ba tình
cơ� nữa trong tương lai, nên xin hẹn ở các tác phẩm sau.
TTH: Cảm ơn Luân Hoán. Ngay từ bây giờ, qúi vị yêu thơ Cỏ
Hoa Gối Ðầu có thể liên lạc ve࠺ Bà Trần Thị Lý, 5 – 5110
Barclay Montréal quebec H3W 1E2 Canada
Thái Tú Hạp