Gởi Trung Hậu

Trảng Bom tháng 4, 75 – ĐĐ92/TĐ9/LĐ1 Dù Vào Xuân Lộc

gởi Trung Hậu
ĐĐ92/TĐ9 Nhảy Dù

 

Trèo lên cây dừa năm xưa ngày trở về con phố
Bài thơ “Giấc Đá” đăng Tuổi Ngọc hiền kho như nhịp banh bóng rổ sân trường
Có chiều nao qua sông ở Phước Tuy thằng nào nước ngập đầu gần chết
Lại sống! Móc vội cái ba lô ngồi với đại đội bên đường chờ lệnh lạc nhào vô…
Phước tuy ở sau lưng đêm qua pháo giặc càn nát bét
Mình có “tan hàng” thì cũng “cố gắng” hô vang
Vài năm trước tao mày tóc húi cua học tàng tàng nào biết đạn bom vang
Vài năm sau áo ngụy trang lội “mút mùa lệ thủy”

Khi vào đời mang thẻ bài có thằng nào đoán ra được ngày đi Mỹ
Với bao mìn claymore mang gạo sấy, ve dầu Nhị Thiên Đường
Có thằng nào đoán ra lần cuối tang thương
Khi lội gần đủ vùng chân không còn đất
Anh gởi niềm tin nơi cụm sim rừng Gò Dài xa lắc
Ngồi dưới poncho nghe mưa hiu hắt Trường Sơn
Thằng nào không buồn nhớ ngày đi học
Tấp bạt mạng, sống trở về, tháng lương nhậu xỉn mà thương…

Có gì mà gởi cho đời chút hương
Mày gởi cho ai thơ tình buồn thả từ đèo Hải Vân xuống biển
Cũng may đời còn thương đất giấu mìn chân chưa lần vướng
Tao mày chưa đến nỗi trở về bại tướng cụt chân trong buổi chiều đất nước tang thương
Hai mươi năm sau nghe lại tiếng mày trên điện thoại, tha phương
Nhận rõ không, giấy bút đâu ghi địa chỉ
Tọa độ hôm nay là những thành phố Mỹ
Chi chít trên bản đồ đại pháo bắn hụt hơi!
Thằng lính thân thương ơi
Tao là “Mề Lui” số quân XX/210 748
Chứng Chỉ Tại Ngũ vàng vàng còn dấu đóng Việt Nam
Có nhận ra không, về hú một tiếng vang
Như tiếng lựu đạn của mày xưa nổ trận đầu trên tàn hoang Quảng Trị

Kỳ lạ quá sao tao mày ở Mỹ?

Related Articles

Check Also
Close
Back to top button