ĐỌC HOÀNG LỘC – RA TÙ VỀ LẠI HỘI AN

Hoàng Xuân Sơn

Trăm năm chừ lỡ cuộc về
Gởi Chương, Lộc, Phổ
những tâm hồn mắc cạn

Trời mưa ray rứt lệ mòn
em ơi đá tạc có tròn hay chưa ?
ta về
ấp úng tình xưa
người trăm năm cũ
như vừa mới
ai ?
chao ơi
thiệt tội đêm dài
nghiến sâu thân thế
lạc loài thể thân
chừ
trùm cái bóng phân vân
về mô cũng đụng
chút gần
thịt xương
chiếu giường ai trả mùi hương ?
trăm thương còn sót
một đường chim bay
ta về
nhang khói lắt lay
thôi âm hồn nọ
vẫn ngày dương gianï
tả tơi một nắm hương vàng
cỏ xanh mồ mới
tro tàn cuộc yêu
ta như cỗ máy đứt thiều
hồn ngất lịm với trưa chiều mung lung
đêm vơi
cõi thế bập bùng
giọt trăng giọt rượu vàm sông
bến
nằm
ta về
như gợn gió âm
ở lâu vết buốt
ngực trầm tích kia
giọt mưa giọt lệ đầm đìa
thất phu
nhòe buổi ta về
trắng
không .

Hoàng Xuân Sơn
tháng mười hai ngàn

Related Articles

Check Also
Close
Back to top button