Đi giữa sương chiều
Nguyễn Tuyết Trinh
Con đường xưa cũng chỉ mình ta bước
Bóng đìu hiu chân chạm nhẹ sương chiều
Linh hồn ta ướt mông mùa thuở trước
Mông dương gian chưa thắm đã tiêu điều
Con đường xưa cũng chỉ mình ta bước
Bóng đìu hiu chân chạm nhẹ sương chiều
Linh hồn ta ướt mông mùa thuở trước
Mông dương gian chưa thắm đã tiêu điều