ĐÊM THỨC TỈNH
VÔ TÌNH
1
Nghênh đón mừng Xuân – chén rượu tiên
Ta nghe chuông vọng – thoảng chùa bên
Đêm khuya thanh vắng làn sương mỏng
Cảnh vật mơ màng trăng ngửa nghiêng
Tiếng mỏ – câu kinh – tràng Bát nhã
Cỏ cây hoa lá lắng như thiền
Tưởng như vạn vật đang say ngủ
Ai biết côn trùng – cũng tịnh yên
2
Nếu biết vô thường khắp mọi nơi
Đời ta lơ lững giống mây trôi
Ta bà thế giới – toàn không sắc
Vạn vật con người – cũng dứt hơi..!
Nhân loại đắm chìm theo nghiệp chướng
Hồi chuông – cảnh tỉnh – vọng liên hồi
Ta nghe – ta hướng Từ – tâm nguyện
Cho dẫu thân ta – chỉ bụi thôi
VÔ TÌNH
(Houston – Một đêm Xuân Ất Dậu 2005)