Dallas, để quên và để nhớ

Vũ Đình Trường

Kính tặng quí anh (chú, bác) Đỗ Lâm Tuyền,
Nguyễn Lương Hy, Thuận Xuyên.

Sau bao năm ta lần mò xuống núi
Thăm đồng hương lập nghiệp xứ cao bồi
Mán ra tỉnh nên có phần bối rối
Lòng dặn lòng đâu cũng rứa mà thôi

Dallas lạ sao chừng như quen thuộc
Người không thân mà tay bắt mặt mừng
Lòng ấm áp trên khuỷu xương gầy guộc
Giọt tâm tình trên má hóp rưng rưng

Đêm Dallas, chai bia còn thấm mệt
Nằm chung giường tên bạn ngáy ro ro
Thức trắng mắt phố ngoài im thin thít
Chờ qua đêm như khách đợi sang đò

Đêm Dallas trời đổ mưa như trút
Trên kính mờ gạt nước quạt cuồng điên
Mưa như thể xưa năm Thìn bão lụt
Xứ Quảng nghèo thêm khổ nạn triền miên

Đêm Dallas rực đèn hoa phố Hội
“Giữa xứ người cùng hẹn với quê hương”(*)
Con phượng trắng hát trên trời vòi vọi
Khúc tình ca thao thức buổi lên đường

Ngày Dallas giữa rừng văn biển bút
Nghe bên tai văng vẳng tiếng rao hàng
Chàng thi sĩ cất giọng mời cao vút:
“Mua giùm tôi, thơ tuyệt nhất trần gian!”

Dallas ơi, đến một lần để nhớ
Bầy trâu già, chứng tích một thời xưa
Ta như trâu, đã từng ì ạch thở
Trên dốc đời sừng nặng ách hơn thua.

VĐT
(*)chủ đề đêm hội ngộ đồng hương Quảng Đà Dallas 2003

 

Related Articles

Check Also
Close
Back to top button