Chùm thơ Trần Lộc
giấc mơ xưa
Gởi K.P để nhớ giấc mơ xưa
Ðêm, em ngồi làm thơ
Chàng thì đếm sao trời
Trăng treo đầu ngọn liễu
chơi vơi.
Mưa bụi bám má em
Mưa, rung nhẹ mi em
Em và mưa cùng nhịp
chênh vênh.
Chàng phổ nhạc thơ em
Nồng nàn giọng hát êm
Em cầm tay con vỗ nhịp
êm êm.
Em nghe rồi như say
Ðầy trời, mưa bụi bay
Nhìn qua chàng đã ngủ
ô hay!
Tứ Tuyệt Cho Em
cõi riêng
Ta tìm nhau trong ngôn ngữ riêng
Giang tay, ôm, nhẹ nỗi ưu phiền
Phà hơi cơn nhớ dâng thành sóng
Ðẩy dạt ta vào cõi rất riêng
để nhớ một mùi ngâu
Mong manh áo lụa, em về cõi
Sông chở thuyền trăng cập bến sầu
Gió ơi, mang hộ em hương tóc
Nhắc chàng nhớ đến một mùi ngâu
tên em là nguyệt
Một chéo chăn thôi, đủ ấm đời
Hồn nhiên trăng ngủ một bên tôi
Nửa ngăn tim khép xây tình mộng
Một nửa ngăn kia nhịp với đời
đốt ba ngàn chữ tìm em
Ðêm rằm uống bảy đạo bùa
Ðốt ba ngàn chữ lên chùa tìm em
Cùng ta trăng bước lên thềm
Bỏ rơi con suối ôm đêm nguyện cầu
đừng em!
Ðừng em! Ðừng níu vai ta
Lỡ mai mốt nhớ tay ngà, đền ai
Khi không, rụng sợi tóc dài
Rủi ta vấp té, kêu nài ai đây?
màu cũ
Ta ngồi nhớ mưa giăng ngoài cửa lớp
Tuổi bốn mươi, dài một chớp mắt thôi
Nhớ ta đứng ngu ngơ tay lóng cóng
Ngập ngừng trao, bài thơ viết đầu đời
Cũng có lúc trần gian không đủ thắm
Cánh phượng xưa thao thức mãi màu hồng
mơ làm hạt bụi,
cay hoài mắt em
Chao nghiêng vòng rượu đỏ
Paris che mặt buồn
Khói pha màu tóc nhỏ
Seine nằm nghe mưa tuôn
Anh mơ làm hạt bụi
Một sáng rời gác chuông
Chọn mi em đậu nhẹ
Làm cay mắt người thương.
tình tôi
rụng trước hiên nhà
Tình tôi lẽo đẽo theo em
Từ ba năm trước, bước thêm năm này
Ðầu Xuân, không rượu, đã say
Tôi ngơ ngẩn ngắm pháo bay nhà người
Bên chồng, e ấp môi cười
Là tình tôi rụng hiên nhà, em ơi!
nói với em chơi, vài câu tứ tuyệt
1.
Ðã một thời trăng nhớ Hằng Nga
Nên trăng cũng lờ đờ như cá chết
Em đủ đẹp để ta rầu chết mệt
Sao em lộng phá đời ta?
2.
Lời em rầy, tụng mãi thành kinh
Nhưng chẳng độ ta qua cửa Phật
Giữa trưa có thằng ta say ngất
Ngắm môi em, đành bịt miệng tàm thinh!
3.
Ðời có lúc chẳng dung người ngạo thế
Chống thường tình, em chảy ngược dòng sao?
Ðêm chiết dạ, gọi trăm người kể lể
Ta có cần đâu chuyện khướu hót lao xao