cạn một dòng sông Thương
Lệnh Hồ Tiểu Ca
Chàng đi như đi chợ,
Chàng về như đi chơi
Một vai hai gánh nhớ,
Chẳng biết nơi đâu nhà …
Sáng sớm thức phương bắc,
Đêm khuya lạc trời nam
Chàng chở tình dằng dặc
Hong trái tim ướt mềm
Chàng chở tình xuôi ngược
Phương nao cũng là nhà
Phương nao tình cũng mặn
Phương nao cũng rất xa
Nhớ, người xưa uống nước
Hai đầu bến sông Tương
Chàng một mình uống sạch
Cạn một dòng sông Thương
Chàng chở tình rất nặng
Băng băng về phương yêu
Con ngựa già hớn hở
Hí vang lúc qua đèo
Chàng chở tình đầy ắp,
Cất lều tranh thiệt thà
Lều chưa xong đã dỡ
Hai đứa lại chia xa !
Tình chàng tiêu muốn sạch
Nỗi nhớ vẫn chất đầy
(Ơi ôm Em trong tay,
đã nhớ Em ngày tới)
Con ngựa già thở khói
Ì ạch lúc qua đèo !
Chợt nhớ thời tao loạn,
Thân trai bốn bể, nhà
Khuya rượu tràn bè bạn
Sáng đã đạp quan hà
Ra đi không nhung nhớ
Sống chết cũng coi pha
Ví thử Trời gọi dạ
Địa ngục vẫn cười khà
Thời chinh chiến đã xa
Đời lính chiến đã nhòa
Bỗng dưng xuôi và ngược
Thằng lính lại hiện ra !
lhtc