Buổi ta đi
Vũ Ðình Trường
Tặng anh Phan Xuân Sinh,
tác giả tập thơ “Đứng dưới trời đổ nát”
Cho Hoàng Định Nam,
người bạn của hơn ba mươi năm
Buổi ta đi khói sóng mờ sông lạnh
Nghe âm vang tiếng đất gọi ta về
Có bóng ai đứng dưới vòm mưa tạnh
Mắt ươm buồn phảng phất cả trời quê
Em chắc cảm thương ta người biệt xứ
Trời chắc buồn nên đổ lệ bao dung
Gió rung nhẹ trên cung đàn lữ thứ
Gieo bâng khuâng dăm phím lạc tơ chùng
Buổi ta đi trong đất trời xao xuyến
Đàn chim Hồng tản lạc tả tơi bay
Những lông cánh của một thời chinh chiến
Rụng tang thương trên vũng tối lưu đày
Buổi ta đi biển chập chùng sóng vỗ
Nước rưng rưng vụn vỡ ánh trăng tà
Trời và nước mênh mang sầu cố thổ
Đất đưa người, xác bướm tiễn hồn hoa
Buổi ta đi bến sông buồn u uẩn
Buổi ta về bia mộ lạnh từ tâm
Còn đám bạn bên kia trời lận đận
Có cùng ta chung một ánh trăng rằm?
Những tên bạn của ngày xưa áo bụi
Áo học trò, áo trận, áo tù binh
Ba mươi năm ngựa già còn rong ruổi
Còn long đong như đất Việt quê mình
Buổi ta đi rừng hoang vu xơ xác
Buổi ta về hương khói lạnh tro than
Có còn ai đứng dưới trời đổ nát?
Xin cùng ta vá lại mảnh đời tan
08/01