bốn mùa
Trần Thị Hà Thân
em có xót xa khi mùa hạ đến
không ve sầu không phượng đỏ nắng trưa
không nôn nao những dòng lưu bút vội
xa thật rồi nên tiếc nuối trường xưa
nơi này thu, về lá sầu ngập lối
chất chồng rơi những bối rối chơi vơi
gió lang thang, sầu thương mang những nỗi
mây mùa thu vương vướng mắt tím rồi
trời vào đông tuyết bông rơi trắng lối
lạnh hồn em viễn x ứ nửa đời sau
lò sưởi đỏ mong ấm lòng cô lữ
tưởng bếp hồng bên trời cũ giờ đâu
xuân đang đến, xuân tha hương lần nữa!
tháng Giêng đưa đời vẫn lạ về đâu
và đó đây cụm mai vàng nương náu
em, mùa xuân vần thơ nhỏ cho nhau
Trần Thị Hà Thân
Jan 08.04