âm thầm

Nguyễn Nam An

âm thầm như một khúc chơi
chạy qua lửa đạn mồ côi chạy về
đã không nhà đã không quê
đã không gì cả [mà bề bề đau]

âm thầm níu lấy đời nhau
núi bao năm nợ sông sầu trả sau
lạc – biết đâu – hỏi ngày đầu
thành quanh quẩn mãi sông đau núi chờ

âm thầm thấy tận màu cờ
từ hai mươi tuổi anh lờ đờ trôi
sống hay chết cũng vậy thôi
nhìn nhau, nhau thẹn – ngược xuôi, không đường./.

Nguyễn Nam An
1 tháng 5, 04

Related Articles

Check Also
Close
Back to top button